Thám tử tìm người: Gặp may khi chồng sắp cưới ôm tiền bỏ trốn

(Thám tử tìm người bỏ trốn) Yêu nhau hơn 1 năm thì tôi quyết định về sống chung với Tiến vì lúc đó hai đứa cũng xác định sang năm sẽ làm đám cưới. Khi ấy tính sống chung cũng là để đỡ tốn chi phí và 2 đứa quyết định gộp luôn vốn liếng coi như để dành lo đám cưới luôn. Vì bố mẹ ở quê cũng không khá giả gì nên chúng tôi quyết định sẽ tự lo hết mọi chuyện cho mình.

Lương hàng tháng của hai đứa sau khi trích một khoản để đóng tiền nhà và chi tiêu trong một tháng đưa tôi cầm thì số còn lại là Tiến cầm. Anh nói cứ 3 tháng gộp lại anh sẽ mang vào ngân hàng gửi tiết kiệm một lần.


Tiến vốn là kế toán nên tôi rất tin tưởng vào anh. Sống chung với nhau 1 năm, cộng với số tiền tiết kiệm trước đó của 3 đứa chúng tôi đã có cuốn sổ tiết kiệm 300 triệu đồng. Hạnh phúc tràn ngập dự định giữa năm đó 2 đứa sẽ tổ chức đám cưới. Thế nhưng niềm vui chưa tới thì chuyện đau lòng lại ập tới.

Sáng hôm ấy vừa đến công ty làm việc thì tôi nhận được điện thoại của bố gọi lên: “Thảo ơi, mẹ con vừa phải vào viện cấp cứu, bố nghe mấy đứa gọi về bảo bác sĩ nói phải mổ mới cứu được con ạ”. Tôi choáng váng hết cả người. Tôi biết bố ở nhà làm ruộng thì lấy đâu ra tiền, anh trai vợ mới sinh cũng chẳng dư giả gì. Nghĩ tới khoản tiền tiết kiệm của hai đứa tôi mới gọi điện cho Tiến ngỏ ý bảo anh đi rút về cho tôi vay để cứu mẹ trước đã.

Tiến nghe tôi gọi thì ậm ừ bảo anh giờ đang bận chút, chiều mới đi rút được, vì số tiết kiệm đứng tên anh nên tôi cũng đành phải chờ. Mà bố bảo cũng chưa có lịch mổ chính thức. Ngày hôm ấy ngồi ở công ty làm việc mà lòng tôi như có lửa đốt, cuối cùng cũng hết giờ làm tôi phi như bay về nhà vì nghĩ Tiến đã rút tiền tiết kiệm đợi mình ở nhà rồi. Lấy tiền xong tôi sẽ bắt chuyến xe cuối cùng về quê.

Tuy nhiên về tới nhà trọ vẫn chưa thấy Tiến về, tôi gọi điện thoại thì anh ta không bắt máy. Cả chục cuộc cũng không thấy gì, tôi mở cái hộp hai đứa vẫn để cuốn sổ tiết kiệm 300 triệu thì không thấy nó đâu cả, như thế rõ ràng Tiến đã về nhà lấy sổ đi rút rồi mà tại sao lại không nghe tôi gọi. Hay anh lại gặp trục trặc gì. Tôi gọi thêm cả chục cuộc nữa thì Tiến mới nghe máy.

“Em vay tạm tiền ai mà về lo cho mẹ đi nhé, anh có việc phải dùng tới cuốn sổ tiết kiệm của hai đứa rồi, khi nào có tiền anh trả em sau. Mà từ nay anh cũng không ở cùng em nữa đâu”.

Xem bài:

Thám tử tìm người bỏ nhà đi


Tiến tắt máy, tôi chết đứng. Vậy là anh ta ôm hết 300 triệu đó chuồn mất rồi, giờ biết anh ta ở đâu mà đòi. Hóa ra chiều nay anh ta về lấy sổ và mang luôn cái laptop của anh ta đi, còn vài bộ quần áo cũ thì vứt lại. Đúng là khốn nạn, tôi đau đớn tưởng hóa điên lên được. Không ngờ mình lại yêu một kẻ đốn mạt như thế. Tôi khóc như mưa mà quên cả giờ xe chạy nên lỡ mất cả chuyến xe cuối.

Mẹ thì ốm nặng ở quê đang chờ mổ, không còn cách nào khác đành vét tất cả số tiền trong người ra thuê anh xe ôm chở về quê. Làm giá xong thì mới biết mình thiếu nửa tiền lại chẳng dám thuê nữa, nhưng anh xe ôm nghe hoàn cảnh thì thương tình bảo cứ lên xe anh chở. Thiếu tiền xe thì coi như trừ vào tiền về cho anh xin một bữa cơm và anh xin bữa cơm sáng mai anh quay lại đây.


Về tới nhà đã gần nửa đêm chỉ có đứa em út và mấy người họ hàng, mọi người lại giục bọn tôi vào việc gấp đi. Tôi ái ngại nhưng Hải, tên anh xe ôm cứ giục đi luôn. Mọi người chắc nghĩ Hải là bạn trai tôi mà đâu có hay sự thật, còn anh ấy lại nhiệt tình như thế khiến mọi người càng hiểu lầm.

Vào viện rồi, tôi định hỏi tiền anh trai trả nốt cho Hải để anh về thì anh xua tay, bảo thôi muộn rồi anh ở lại giúp được gì anh giúp. Cả đêm ấy mọi người cứ rối tung chạy tới chạy lui lo chuyện nên tôi cũng chẳng có thời gian quan tâm tới Hải nữa. Sáng hôm sau bác sĩ hội chẩn xong quyết định mẹ tôi phải mổ, có tiền đóng sớm thì mổ ngày mai, còn không thì đợi thêm 4 hôm nữa. Số tiền mổ là…

Cả nhà tôi đứng hình, số tiền lớn như thế chúng tôi kiếm đâu ra được. 4 ngày chứ 1 tháng nữa chúng tôi cũng không xoay ra. Bố nhìn anh em tôi nước mắt ngắn dài, giá như kẻ khốn nạn kia không ôm hết tiền bỏ trốn thì giờ tôi đâu phải nhìn mẹ gần chết mà bó tay thế này. Đúng lúc gia đình tôi tuyệt vọng nhất thì Hải tiến lại: “Cháu sẽ giúp cả nhà số tiền mổ đó, cháu lo được mà, bác sĩ cứ xếp lịch mổ đi, lát nữa cháu sẽ mang tiền tới”.

Chưa ai hểu chuyện gì xảy ra thì Hải đã phóng xe đi mất. Mọi người bảo tôi gọi cho anh xem anh đi đâu nhưng tôi đâu có số. Một tiếng sau Hải quay lại với bọc tiền đó mọi người mới ngớ ra, hóa ra là anh ra ngân hàng. Vậy là mẹ tôi đã được mổ ngày hôm sau. Ai cũng nghĩ Hải là bạn trai tôi nên cảm ơn rối rít, tôi định giải thích nhưng Hải ngăn lại.

Mẹ mổ xong 2 ngày tôi lên đi làm và tìm tới nhà Hải để cảm ơn hứa sẽ làm để trả nợ. Nhưng vừa tìm tới số nhà của Hải cho thì sốc ngất khi thấy đó là căn nhà 4 tầng, Hải chính là chủ nhân của nó: “Hôm đó anh chờ bạn, em lại tưởng là xe ôm nhưng thấy hoàn cảnh em tội quá nên anh quyết định chở em về. Anh có 1 đời vợ rồi nhưng cô ấy chết khi con anh vừa mới sinh, giờ thằng bé đã 4 tuổi”.

Sau hôm ấy chúng tôi hay gặp nhau hơn, thằng bé con anh lại rất hợp với tôi. Sau nửa năm qua lại Hải ngỏ lời muốn cưới nhưng tôi lại chưa dám quyết định. Tôi sợ quá khứ bị bạn trai phản bội nên cũng mất niềm tin vào đàn ông, giờ về với anh sau lại con riêng con chung không biết cuộc sống có thuận lợi hay không. Nhưng nếu không quyết định thì lại sợ bỏ lỡ mất một người đàn ông tốt. Tôi vẫn đang phân vân lắm… mọi người cho tôi lời khuyên với.

Thám tử tìm người bỏ trốn đã thay đổi tên nhân vật

Xem thêm:

Bắt đối tượng lừa đàn ông vào khách sạn “tâm sự”, lấy tiền bỏ trốn